Jordi Alba, Gerard Pique, Sergi Roberto, Sergio Busquets, Andres Iniesta và Lionel Messi là những cầu thủ thuộc cùng một hệ tư duy chiến thuật.
Sam Umtiti, Andre Gomes là những cầu thủ thuộc về một hệ tư duy chiến thuật gần giống nhóm cầu thủ trên.
Luis Suarez là dạng cầu thủ độc lập, Neymar cũng vậy, cả hai cầu thủ này có thể thích nghi với bất kỳ hệ tư duy chiến thuật nào.
Tồn tại trong đội hình ra sân thi đấu đêm qua là ba nhóm cầu thủ như vậy, nếu suy rộng ra cả đội một hiện tại thì cũng có trên dưới bốn nhóm cầu thủ, trong đó nhóm cầu thủ thích hợp nhất với chiến thuật của Enrique có thể bao gồm Denis Suarez, Ivan Rakitic, Javier Mascherano, Arda Turan (đều dự bị). Nhưng nhóm này chưa bao giờ là nồng cốt trong sơ đồ của Enrique, nghĩa là ông vẫn có xu hướng xây dựng lối đá của riêng mình, nhưng lại chọn nguyên liệu thích hợp với những lối đá khác.
Lucho có nhìn thấy điều đó không? Có. Và đó chính là lý do các cầu thủ trẻ từ La Masia không có cửa dưới thời của ông. Hệ thống La Masia đào tạo cầu thủ theo một hệ thống chiến thuật dựa trên tư duy duy nhất: Total football (Bóng đá tổng lực). Nếu là người thường xuyên theo dõi các đội trẻ thi đấu bạn sẽ nhận ra sự khác biệt so với đội một bây giờ. Nhưng Lucho không thể gạt những các tên ở đội một vốn dĩ có tầm ảnh hưởng quá lớn qua một bên dù ông phần nào hiểu rằng họ không thể giúp ông xây dựng lối đá của mình. Dù vậy, thật may mắn rằng Enrique còn có MSN, nền tảng cho mọi thành công của CLB trong hai, ba năm qua. Vậy mới nói MSN là một giá trị biệt lập và phi chiến thuật của bóng đá, của Barca.
Nhưng đè nặng lên Barca của Lucho còn có những yếu tố ngoài bóng đá, đó là việc đội bóng luôn chịu áp lực phải thi đấu đẹp mắt như Barca của Pep Guardiola. Ban lãnh đạo chịu sức ép từ các cổ động viên và họ biết rằng ở Barcelona, họ cần cổ động viên hơn bất kỳ nơi nào trên thế giới này, áp lực được đẩy ngược lại Luis Enrique và đỉnh điểm là mùa hè 2016 vừa qua. Chính vì vậy mới có chuyện đến giờ này HLV người Tây Ban Nha còn chưa đặt bút ký vào một bản hợp đồng mới. Chính sách chuyển nhượng trong mùa hè của ban lãnh đạo cũng phản ánh phần nào tư tưởng của họ (chứ không phải của Enrique): Mang về Denis Suarez (một cựu cầu thủ La Masia), mang về Andre Gomes (một cầu thủ có lối chơi khá giống các tiền vệ trụ của lò La Masia) hay Paco Alcacer (một tiền đạo tương đồng với Pedro Rodriguez trước đây). Nhưng rốt cuộc cái gì đến cũng phải đến, họ còn quá trẻ để có thể thích nghi với hệ tư tưởng chiến thuật không phù hợp như những đàn anh siêu sao.
Denis vẫn thể hiện được những phẩm chất tốt của mình thời còn ở Barca B và các đội bóng khác của Tây Ban Nha, nhưng anh phải chịu gánh nặng phòng ngự nhiều hơn chứ không còn được tự do thoải mái hoạt động ở hai cánh; Andre Gomes trận hay trận dở, nhưng bỗng nhiên lại thích hợp với vai trò tiền vệ trụ thay vì tiền vệ công như thời còn ở Valencia, nguyên nhân chính là lối đá của anh giẫm chân Sergio Busquets và Ivan Rakitic; còn Paco Alcacer thì chưa bao giờ là chính mình vì bị yêu cầu... ra biên. Những con người được mang về với mong muốn đưa Barcelona quay lại phong cách thi đấu cũ, cuối cùng bị ép chơi theo phong cách hiện tại.
Thất bại thứ hai của Enrique là ông không có (hoặc không thể có) cho mình những phương án dự phòng. Nghĩa là, thay vì có từ hai đến ba sự thay thế chất lượng cho mỗi vị trí thì có những vị trí Enrique không có sự thay thế hoặc thay thế bất hợp lý: vị trí hậu vệ cánh phải, vị trí tiền vệ phòng ngự; có những vị trí mà chất lượng cầu thủ thay thế thấp: vị trí tiền vệ cánh, tiền đạo cánh, trung phong cắm. Enrique có 23 cầu thủ mùa này, nhưng có đến 3 thủ môn, Masip không được sử dụng; trong khi chỉ có 3.5 sự lựa chọn cho vị trí trung vệ và 1.5 cho vị trí tiền vệ phòng ngự (Mascherano đá được ở cả hai vị trí này), nghĩa là đội bóng không có phương án thay thế tối ưu cho vị trí CDM mà phải tạm bợ bằng Andre Gomes hoặc Ivan Rakitic. Sự chuẩn bị nhân sự bất hợp lý dẫn đến khó khăn và mạo hiểm khi Enrique xoay tua đội hình - điều rất cần thiết trong bóng đá hiện đại.
Nguồn gốc sâu xa của sự bất hợp lý này có thể bắt nguồn từ hai lý do chính: thứ nhất là Enrique không tận dụng được nguồn cầu thủ từ La Masia như đã nói ở trên, thứ hai là CLB không thực sự "khoẻ" về tài chính như những bản FS công bố để hỗ trợ cho thành tích thể thao. Quỹ lương lớn cùng dự án Espai Barca còn bộn bề khiến mức chi tiêu trên TTCN bị hạn chế, cùng lúc đó giá trị cầu thủ hiện đại "ảo" trông thấy khiến những sự lựa chọn hợp lý càng thêm hạn chế. Nhiều người luôn phàn này rằng sao lại bỏ ra xyz triệu euro để mua cầu thủ này mà không phải là cầu thủ kia, đơn giản vì xyz triệu euro đó không còn quá lớn như xưa nữa.
Bóc tách những thất bại dưới thời Enrique lúc này có lẽ là cách tốt nhất để chúng ta nhìn thất bại này một cách nhẹ nhàng hơn, bởi nó rõ ràng không xuất phát từ sự chênh lệch về đẳng cấp cầu thủ, mà đơn thuần là chuyên môn bóng đá và những vấn đề phi thể thao tồn đọng lâu ngày, đã đến mức tràn ly.
Xem lại tổng hợp trận đấu:
_____________________
Tác giả: Minh Thuận